Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

LINH THAO

Giữa dòng đời hối hả với những  bon chen để mưu sinh và những bổn phận trách nhiệm của phận người, con được mời gọi để nhìn lại quảng đường đã qua, nhìn lại những ngày vui, buồn để tiếp  tục tri ân cảm tạ Cha và thay đổi lại những thiếu sót đã qua. Con được mời gọi để lên đồi với Cha, Cha nhìn con, con nhìn Cha với tất cả sự chân thành và tình yêu thương của Cha dành cho con và những yêu thương bé nhỏ con có dành cho Cha.

Ngày đó chiếc xe lăn bánh đưa con vào đan viện Thiên An Huế, địa điểm mà Cha và con đã hẹn nhau từ trước. Với một con người thích náo nhiệt và một tâm hồn đang bị xáo trộn bởi những bộn bề của cuộc sống, con hết sức ngỡ ngàng trước sự tĩnh lặng ở nơi đây. Ôi đúng là nơi lý tưởng để con và Cha hàn huyên tâm sự để nói chuyện với nhau về những gì con đã và đang trải qua. Là một nơi lý tưởng để con nhìn lại mình, nhìn lại những thiếu sót nhìn lại những ngày qua tương quan giữa con với Cha như thế nào? Ngồi đối diện với Cha mà con không dám nhìn thẳng vì con cảm thấy hổ thẹn với lòng mình, giữa nhưng ngày qua trong cuộc sống đã được mấy giờ con nhớ đến Cha được mấy giờ con ngồi nói chuyện với Cha được mấy giờ nhìn lại những tâm tư và thao thức của Cha đối với con. Con lí luận để an ủi lòng mình tránh khỏi sự ngại ngùng đến trong tâm hồn. Do những bon chen của cuộc sống và với biết bao nhiêu bổn phận của cuộc sống nên con mới không có thời gian quan tâm đến Cha, do những thứ yếu của vật chất và những sự đòi hỏi ngoài thân xác nên con mải miết trôi theo con nước ấy chứ đâu phải con quên Cha. Ôi càng tự lí luận bao nhiêu thì con lại càng thấy hổ thẹn đến như vậy. Con đang loay hoay tìm lời giải thích để ngụy biện cho mình thì Cha ôn tồn bảo con. Con ơi, con đang dùng lí trí để yêu Cha sao? con đến với Cha mà lòng đầy kiêu hãnh, lòng con đã đầy làm sao để Cha đổ tiếp tình yêu thương vào cho con được nữa đây? Đâu phải những thứ ngoài thân xác đó ngăn cản con đến với Cha, hãy nhìn lại trong cõi tâm hồn và con tim của mình Cha được ở đâu trong vị trí của con tim con? Lúc ấy con nhớ lại lời của Thánh Phaolo tông đồ  “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Kitô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo?” (Rm 8,35). Ôi lời Thánh Phaolo làm con xao xuyến biết bao, phải chăng từng ngày trong đời sống Cha đã luôn nói với con không có gì có thể tách được tình yêu của Cha dành cho con sao. Ôi tâm hồn chai đã và đầy những bụi trần, con đã tự tách mình ra khỏi tình yêu của Cha bằng những lí luận không có con tim, đến đây con cảm thấy mình tội lỗi và bạc nhược với tình yêu của Cha biết chừng nào, không những bạc nhược mà con còn dùng những gì là của thế gian để làm mờ tình yêu đó trong mình.

Đang trong lúc cảm thấy mình bất toàn và tội lỗi Cha đã cho con nhìn thấy và nhớ lại ánh mắt của Cha dành cho Thánh Phero tồng đồ. Ánh mắt thống thiết tình yêu biết chừng nào, ánh mắt ấy không những đã nhìn vào cặp mắt của Phero nhưng đã nhìn thấu đến con tim và tâm hồn Phero, làm cho Phero cảm nếm được tình yêu cao cả mà không biết phải dùng ngôn ngữ nào để nói thành lời. Phero đã khóc, khóc cho thân phận yếu đuối mỏng dòn của mình, khóc vì tình yêu bao la mà người Cha nhân hậu đã dành cho mình với tất cả những gì Ngài có. Hôm đó con cũng cảm nhận được Cha đang nhìn con với ánh mắt Cha đã nhìn Phero ngày đó,  con cũng đã khóc như Phero khóc cho thân phận mình khóc vì tình yêu Cha quá bao la đến nỗi con không biết lấy gì để đáp cho cân và nói sao chao vừa. Đến đây Cha cho con thấy tình yêu của Cha rõ nét hơn qua hình ảnh, sự tận tình phục vụ lo lắng của các thầy ở Đan Viện Thiên An, sự tận tình chỉ bảo của các thầy, các sour đồng hành. Ôi tình yêu của Cha bao la biết chừng nào, Cha đã ghi sâu hình ảnh của các thầy ở Đan Viện, hình ảnh của các thầy, các sour đồng hành trong tim con để con luôn được cảm nếm tình yêu thương bao lao của Cha.

Hình ảnh ánh mắt Cha nhìn Phero, hình ảnh sự tận tình phục vụ của các thầy, các sour đã nằm trong tim con, con cảm ơn Cha đã luôn yêu thương và dõi bước theo con, con cám ơn Cha đã đưa con lên đồi với Cha dù tâm hồn con đang trong tình trạng tội lỗi. Con xin chân thành cảm ơn quý thầy ở đan viện, quý thầy quý sour đồng hành đã tận tình yêu thương và phục vụ con để cho con nhận ra tình yêu thương bao la của Cha nơi quý thầy và quý sour. Con xin tri ân và ngợi khen Cha, xin Cha luôn đồng hành và dõi bước cùng con để con luôn được ở lại trong tình yêu của Cha như Cha đã nói “Anh em hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” (Ga 15,9).