Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

HẠNH PHÚC LỆ THUỘC QUYỀN BÍNH

Ở chốn dương gian này thứ khó tìm nhất đối với con người có lẽ là hạnh phúc. Hạnh phúc không tồn tại ở dạng vật chất để con người dễ dàng tìm kiếm và bắt lấy. Hạnh phúc là một trạng thái, nó tồn tại trong mọi ngóc ngách của cuộc sống. Đó là cảm giác đến từ trái tim chứ không phải nhận định của người khác. Tuy nhiên, để đạt đến hạnh phúc cũng cần có sự trợ giúp của lí trí, để có thể đưa tâm hồn của mình đi đúng hướng mà Tạo Hóa đã đặt để sẵn cho con người phải theo. Thuở xưa trong vườn địa đàng con người được cảm nếm hạnh phúc mà Tạo Hóa ban cho nhưng vì theo ý riêng và luôn cho mình là đúng nên đã phải chịu cảnh lầm than. Hậu quả đó là kết quả của một sự chọn lựa do chính con người lựa chọn. 

Trên chuyến hành trình ở chốn dương gian này mỗi người ai cũng khắc khoải để kiếm tìm hạnh phúc cho riêng mình. Hạnh phúc có thể là lúc được gặp người mà mình thương mến, cũng có thể là lúc được sum vầy bên gia đình, hay là những cái bắt tay với tâm phúc của mình...vv. Hạnh phúc đôi khi chỉ là những cử chỉ yêu thương rất đỗi bình dị. Tuy nhiên, giữa một xã hội náo động, giữa một xã hội luôn quay cuồng với sự phát triển của nó, con người như bị cuốn vào vòng quay đó như một vòng luân hồi mà không thoát ra được. Để rồi đến một ngày theo vòng quay của xã hội con người thấy tâm hồn mình bị trống rỗng và xao động, từ đó họ bắt đầu đặt ra câu hỏi hạnh phúc thực sự đang ở nơi đâu?

Hạnh phúc thực sự đối với con người chỉ mỗi người mới có thể biết được, vì thế hạnh phúc tùy vào chổ đứng và cách nhìn của mỗi người. Có một số chủ trương rằng chỉ cần có nhiều tiền để thỏa mãn các dục vọng trần tục thì sẽ hạnh phúc – xây được một ngôi nhà khang trang, có người hầu kẻ hạ, được thỏa mãn các nhu cầu thể xác . Cùng với chủ trương đó họ cố sống làm sao đó để đạt được mục đích mà họ đề ra. Họ lao mình vào kiếm tiền như con thiêu thân lao vào ánh sáng mà không màng chuyện sống chết chỉ cần thỏa mãn được nhu cầu mình nhắm tới. Để rồi sau khi đã thỏa mãn được các nhu cầu – nhà đã xây, kẻ hầu người hạ đã có, nhu cầu thể xác cũng không thiếu lúc đó liệu rằng họ có thực sự hạnh phúc?

Có một số người chủ trương rằng hạnh phúc – khi biết thỏa mãn những gì mình đang có, biết sống yêu thương với người thân và đồng loại, luôn biết giúp đã những người cô thế cô thân và luôn muốn tỏa hương thơm tình yêu cho đời. Cùng với chủ trương đó họ cố gắng sống để đạt được mục đích của mình. Suốt chuỗi ngày sống của họ luôn cố gắng trao ban tình yêu. Chỉ cần nở nụ cười với các cụ già, thương mến các em nhỏ, luôn niềm nở với tha nhân, sẵn sàng vì mọi người lui về phía sau để cho họ được phần hơn. Họ sống với chỉ một mục đích rằng: mong được Tạo Hóa ghé mắt nhìn đến họ, luôn ở bên họ mỗi khi họ gặp gian nan khốn khó luôn bênh đỡ họ mỗi khi họ bị vấp ngã vào vũng bùn của những dục vọng thế gian. Đối với họ hạnh phúc là thế!

Dưới lăng kính của đức tin Công Giáo chúng ta biết rằng chúng ta được Thiên Chúa dựng nên để nhận biết và yêu mến Thiên Chúa, để làm việc lành theo ý Thiên Chúa, và để một ngày nào đó đạt đến quê Trời. (Youcat 1) Vì thế nếu ta chủ trương hạnh phúc của mình, chỉ cần thỏa mãn được nhu cầu của xác thịt thì ta đã tự loại mình ra khỏi tình yêu và quyền bính của Thiên Chúa. Khi đức Giê-su đến thế gian Ngài đã thiết lập quyền bính của mình ở thế gian. Khỏi đầu từ mười hai Thánh tông đồ và đến bây giờ người có vị trí cao nhất trong giáo hội Công Giáo là đức Giáo Hoàng. Tự bản chất con người là yếu đuối, hay sa ngã và kiêu ngạo. Dù khi đã phạm tội nhưng luôn cho mình là đúng, ngoài mình ra thì không có ai thông minh, đạo đức hơn mình, mình là quy chuẩn để mọi người soi vào. Vì con người hay sa ngã và luôn muốn làm theo ý riêng của mình nên Chúa Giê-su đã thiết lập quyền bính của Ngài ở thế gian. Để trong Giáo Hội mỗi người sẽ được đi đúng hướng và qua Giáo Hội Thiên Chúa mặc khải ý muốn của Ngài.

Quyền bính được ví như cái ống dẫn nước để làm cho nước đi đúng đường để có thể sinh lợi ích, cũng có thể được ví như dây cột diều, diều muốn bay lên thì phải có dây, muốn bay cao thì dây phải chắc, nếu như diều muốn tách mình ra khỏi dây thì diều sẽ bị rơi xuống đất và không còn bay lên được nữa. Khi con người tách mình ra khỏi lề luật của Giáo Hội để sống phóng túng theo ý riêng của mình thì họ sẽ nhận lãnh hậu quả mà họ đã chọn. Ví như có anh chàng nọ không theo đường lối của giáo hội để ly dị vợ và lấy vợ khác thì hậu quả mà anh ta nhận lấy là gia đình ly tán, con cái bị mất đi đời sống gia đình êm ấm và bị thiếu tình yêu thương trọn vẹn từ cha mẹ. Khi con người lệ thuộc vào lề luật để sống yêu thương họ sẽ có một đời sống an nhiên vì biết rằng mình công chính và không có gì phải hổ thẹn với đời. Các Thánh là nhân chứng rõ nét nhất khi biết lệ thuộc lề luật của giáo hội để sống hạnh phúc. Dù các Ngài có bị gươm đao đâm chém, có bị người đời sỉ vả nhưng trên đôi môi của các Ngài luôn nở nụ cười với đời.

Hạnh phúc là thứ mà con người dùng cả đời để tìm kiếm. Hạnh phúc sẽ trọn vẹn nếu mỗi người biết đi đúng đường. Và chính quyền bính của Giáo Hội là nơi mỗi người có thể tìm thấy đường đi của mình. Vì qua Giáo Hội Thiên Chúa mặc khải ý muốn và trao ban mọi ơn lành của Ngài cho toàn thể dân của Ngài. Có thể nói rằng hạnh phúc lệ thuộc lề luật, hạnh phúc trọn vẹn khi biết yêu mến và vâng phục lề luật.