Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Góc Khuất Nỗi Buồn
Khi vừa mới lọt lòng mẹ hầu hết ai cũng cất lên tiếng khóc để chào đời. Tiếng khóc ấy như báo hiệu một tương lai và những bước đi phía trước sẽ đầy chông gai và mệt nhọc. Tiếng khóc như báo hiệu một kiếp người phần lớn là những gian lao khốn khó. Trong Thánh Vịnh Thánh vua Đavit cũng đã than thở rằng: Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi,mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khó, cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.”(TV 90, 10). Tuy nhiên đó là nỗi khó nhọc và nỗi buồn của những người trưởng thành, còn hầu hết giới trẻ hôm nay hay những người chưa thực sự trưởng thành về cách suy nghĩ và đời sống nội tâm thì nỗi buồn của họ là: “Hầu hết nổi buồn của chúng ta đều bắt nguồn từ việc lấy hậu trường của đời mình so sánh với trailer của người khác.”
Trong tiến trình hằng ngày của cuộc sống ta được thừa hưởng biết bao nhiêu niềm vui mà cuộc sống ban tặng. Niềm vui trong công việc, niềm vui với người thân trong gia đình. Niềm vui khi gặp người ta thương mến. Bên cạnh những niềm vui thì ta cũng đón nhận biết bao nhiêu là nỗi buồn. Những nỗi buồn như muốn xé tâm can. Nỗi buồn công việc, nỗi buồn về các mối tương quan khi bị xảy ra một sự cố nào đó. Nỗi buồn về một vết nứt tình cảm nào đó. Nỗi buồn chính là những góc khuất sâu thẳm trong tâm hồn mà nhiều khi chính bản thân ta cũng không hiểu được nó xuất phát từ đâu và do đâu để ta có thể giải quyết. Cuộc đời là thế. Cuộc sống có lúc dòng sông có khúc. Cuộc đời là những đoản khúc vui buồn lẫn lộn. Ta không thể cứ mãi vui trong tiếng cười luôn, cũng không thể chìm đắm mãi trong những giọt nước mắt. Trong đêm trường thăm thẳm của nổi buồn thì những người đã trưởng thành về cách suy nghĩ và đời sống nội tâm thì nỗi buồn nào của họ cũng len lỏi vào đó là những niềm hy vọng lớn lên và vượt qua. Vì nỗi buồn không bỏ qua một ai, ai cũng phải đón nhận nó. Nên chính  những người đó cho dù trưởng thành đến đâu cũng không thể thoát khỏi bán kính phạm vi ảnh hưởng của nó được. Nhưng cho dù nỗi buồn đó có thế nào đi nữa, nỗi buồn đó có lớn đến đâu họ luôn luôn hướng về một tia hy vọng, ánh sáng cuối đường hầm. Vì nổi buồn của họ xuất phát từ những sự bon chen vất vả của kiếp nhân sinh. Cơm gạo, áo tiền cứ quần quật bám lấy họ, chứ không phải họ buồn vì họ cảm thấy mình thua kém người khác hay họ ganh tỵ với người khác về một mặt nào đó trong cuộc sống.
Giới trẻ hôm nay, được thừa hưởng đầy đủ các tiện nghi vật chất không thiếu một thứ gì. Họ được trang bị không chỉ đầy đủ không chỉ từ miếng ăn, mà đến từng chi tiết nhỏ nhất là từng đôi dép bộ áo quần hàng hiệu. Đầy đủ là vậy hạnh phúc là vậy mà dường mấy có mấy ai cảm nhận được. Hằng ngày lướt qua một lượt trên Facebook hiện nay, mấy khi ta thấy được một bạn trẻ nào đăng những dòng stt về niềm hạnh phúc của cuộc sống qua một ngày sống hôm nay, mà đa số là những dòng tâm trạng buồn và chán nản. Những người đó họ đã mất đi cảm thức về niềm hạnh phúc, hay họ chưa thực sự hiểu được niềm hạnh phúc là gì. Hay những người trẻ hôm nay đa số là những người thờ ơ chỉ biết tồn tại chứ không biết sống? Họ luôn cảm thấy thiếu và chưa bao giờ thấy đủ cả. Hay đa số người trẻ hôm nay là những người ích kỷ chỉ biết so sáng mà không biết chấp nhận thực tại? Đi một quảng đường từ nhà đến trường  bằng chiếc xe đạo bình thường nhưng bên cạnh mình là người bạn đang chạy một chiếc xe đạp máy là họ cũng cảm thấy buồn rồi. Nhìn người khác đi một chiếc xe hạng sang, ta lại suy nghĩ rằng tại sao người đó mới bằng tuổi mình, người đó hồi xưa mới học cấp ba với mình đó, hồi xưa kiến thức học ở trường của nó yếu hơn mình cơ mà, sao giờ nó thành công và sung túc vậy. Trước khi công chiếu một bộ phim đạo diễn cũng cho người xem được lướt qua một bản “Trailer”. Tuy nhiên sau khi xem qua “Trailer” của bộ phim không phải hầu hết tất cả đều hiểu được những bí ẩn và thâm sâu của từng nhân vật trong từng bộ phim. Chỉ khi bộ phim được công chiếu họ mới thật sự cảm thấy mình yếu kém trong cách suy nghĩ và nhìn nhận vấn đề. Trong cuộc sống hằng ngày cũng vậy đa số ta chỉ biết nhìn hậu trường của đời mình so sánh với “Trailer” của người khác rồi từ đó ta tự tạo ra cho mình những đêm đen buồn chán và thất vọng. Ta đâu biết rằng để đi đến thành công thì chính những con người đã thành đạt họ đã trải qua một cuộc biến động biết bao thăng trầm. Để đi đến thành công những người đó đã đổ biết bao nhiêu mồ hôi và công sức để đạt đến. Tiếc rằng ta chỉ biết nhìn “Trailer” của họ chứ không biết suy nghĩ và nhìn đến toàn cảnh bộ phim để đi đến thành công của họ.
Cuộc sống là thế niềm vui thì ít hơn nỗi buồn, nuỗi buồn luôn chiếm ưu thế hơn trong sâu thẳm mỗi con người. Ước mong rằng tất cả mỗi người, đặc biệt là những người trẻ hôm nay biết nhìn nhận vấn đề để họ biết biến hóa nỗi buồn của mình thành niềm hy vọng, biến nỗi buồn của mình thành một thành trì vững chắc khi góc khuất cuộc đời tìm đế. Ước mong cho tất cả đều biết thỏa mãn những gì mình đang có để ta có một niềm hạnh phúc thật sự trong tâm hồn.
Fx.ĐHV

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét