Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

Đừng Sợ

Con người có bảy loại tình cảm gọi đó là thất tình. Bảy loại đó là: “hỉ, nội, ái, ố, ai, cụ, dục”. Trong đó có loại tình cảm sợ hãi. Như thế, tự bản chất con người đã mang trong mình sự sợ hãi. Người sợ cái này, người sợ cái kia. Người xưa có câu: “trẻ sợ ma, già sợ chết”. Nỗi sợ luôn bám lấy con người suốt cuộc hành trình trên chốn dường gian này. Còn sống là còn sợ.

          Xã hội hôm nay người ta sợ làm điều thiện. Sợ thực thi các giá trị đạo đức. Người ta sợ làm điều thiện vì không muốn bản thân mình vướng phải rắc rối, chỉ muốn mình được yên thân. Cũng có thể người ta sợ làm điều thiện vì xã hội bất công. Công lí bị bẽ gãy, sự thật bị bóp méo. Vừa mới đây thôi có một anh tài xế ở tỉnh Đắc Lắc khi đang lưu thông trên đường, anh nhìn thấy một bé trai vừa đi vừa khóc giữa đường. Với bản tính lương thiện của mình, anh dừng xe hỏi thăm cháu bé và sau đó đưa cháu bé lên xe với mục đích giúp cháu bé tìm ra người nhà. Nhưng lạ lùng thay lòng tốt của anh được đáp trả bằng bản án bất lương, phi nhân tính. Anh bị kết án hai năm tù giam vì tội “giữ người trái pháp luật”. Xã hội hôm nay các giá trị bị đảo lộn. Người ta muốn thực thi lòng tốt cũng không được. Muốn làm việc thiện cũng phải xin phép chính quyền nếu không sẽ bị kết tội. Chính xã hội đã tạo thêm nỗi sợ hãi cho con người.
          Thật vậy, với thực trạng xã hội hôm nay để con người quên đi nỗi sợ rồi thực thi các giá trị đạo đức quả là một điều khó khăn. Tuy vậy, khó nhưng không phải là không làm được. Giữa một xã hội đầy tính thế tục nhưng vẫn có những con người can đảm vươn lên nỗi sợ để vươn tới làm một con người hoàn thiện. Còn đó những con người dám từ bỏ chính mình để lao mình về phía trước. Họ đã bỏ lại sợi dây ràng buộc là sự sợ hãi để rồi dấn thân ra những vùng ngoại biên xa xôi để thực thi lòng nhân ái.
          Trong tiến trình của cuộc sống hôm nay cần lắm một lối đi riêng. Lối đi ngược với dòng đời. Lối đi bỏ lại sự “sợ hãi” nhưng thay vào đó là “đừng sợ”. Con người hôm nay dễ dàng thỏa hiệp với chính mình trong những điều xấu. Người ta buông mình trong vũ trường, chìm đắm cơn say trong men rượu. Bất chấp mọi thủ đoạn để thỏa mãn tính dục. Xã hội đang bị băng hoại với lối sống dễ dãi và hưởng thụ. Vì thế hơn lúc nào hết mỗi người cần nhìn nhận lại chính mình, để can đảm đứng lên lội ngược dòng để rồi thực thi các giá trị đạo đức, bảo tồn tính nhân văn của con người.
          Lội ngược dòng thì rất vất vả và mệt. Có thể một lúc nào đó ta sẽ bị gục ngã vì những khó khăn và mệt nhọc. Vì thì thế mà mỗi người phải luôn mang trong mình niềm hy vọng. Và đừng bao giờ để các giá trị xấu cướp đi niềm hy vọng. Mỗi người phải mang trong mình niềm hy vọng để nhìn về tương lai một cách tươi sáng hơn. Tự bản chấn con người là yếu đuối và hay thay đổi. Vì thế niềm hy vọng lớn nhất của mỗi con người là bắm chặt lấy tay Chúa. Đừng bao giờ buông tay Ngài ra. Chúa Giêsu cũng đã khẳng định rằng: “không có thầy, anh em sẽ không làm gì được”. Thiên Chúa luôn mời gọi mỗi người hãy đặt niềm hy vọng nơi Ngài. Để cho Ngài biến đổi và để cho Ngài hoạt động trong chính mỗi người. Để rồi mỗi người là khí cụ của Thiên Chúa. Khi đã đặt hết niềm hy vọng vào Chúa thì người ta sẽ không sợ bất cứ điều gì nữa. Họ sẽ can đảm, dám liều mình tiến lên phía trước lội ngược các giá trị xấu để thực thi các giá trị đạo đức.

          Lời mời gọi “đừng sợ” được lặp lại ba trăm sáu lăm lần trong Kinh Thánh. Lời mời gọi đó là mong muốn của Thiên Chúa muốn ta được bình an mỗi ngày. Thiên Chúa muốn mỗi ngày ta bỏ lại đằng sau sự sợ hãi để tiến lên lao mình về phía trước mà thực thi sứ vụ yêu thương, sứ vụ làm con Thiên Chúa. Và Chúa muốn mỗi ngày trong đời con người phải có niềm hy vọng nơi Ngài. Để tình yêu của mỗi người được lớn lên và sinh hoa kết trái mỗi ngày. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét