Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

Ngộ Nhận

Ngài chẳng gọi sao còn cất tiếng
Mắt con mù cứ ngỡ điềm thiêng
Sao đành đùa giỡn phận đời con
Để mãi lênh đênh chẳng vững kiềng
Chân mỏi mắt mờ tìm chẳng thấy
Gian trần im tiếng chốn linh thiêng
Đành thôi chấp nhận kiếp con người 
Cũng bởi mù mờ ngộ tiếng truyền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét