Bạn - Nhậu!
Giữa vũ trụ mệnh mông này, con người được hiện diện và sinh sống, dù con người chỉ chiếm 0,01% sự sống trên trái đất nhưng dường như con người chiếm vị thế cao hơn mọi loại trên trái đất. So với mọi loại sinh sống trong trời đất bao la này, con người là loài ưu việt nhất. Bởi vì con người được Tạo Hóa đưa vào đời để làm chủ trái đất, và tiếp tục duy trì, phát triển những điều tốt đẹp. Đạo xưa dạy rằng, con người luôn mang trong mình một phẩm chất, đó được gọi là “đức” của con người. Và “đức” là điều kết nối con người với trời và với nhau.
Sau chín tháng mười ngày trong dạ mẹ, mỗi người được Tạo Hóa mời gọi vào đời để sống với các mối tương quan của mình. Trước tiên con người được mời gọi nhìn lên trời để luôn biết kết nối với trời, từ đó để biết rằng tâm phải hướng lên để lòng luôn biết ở với người. Khi đã biết nhìn lên, đã biết rằng giữa trời đất bao la này dù luôn ở bất cứ nơi đâu, dù đi đến tận cũng cõi đất con người luôn được “Trời” dõi bước và ở cùng. Khi đã biết những điều đó rồi, con người được mời gọi vào sống với đời để kết nối ta với người, để tạo nên các mối tương quan thân thiết. Mối tương quan đầu tiên ta được đón nhận và kết nối đó là các mối tương quan trong gia đình, họ hàng, hàng xóm láng giềng. Đến một lúc nào đó ta biết chạy nhảy, bay vào đời với đôi cánh của mình, ta gặp được những người bạn, những người bạn đó có thể là xả giao, cũng có thể là tri âm, tri kỷ.
Lúc còn bé ta cùng chúng bạn vui đùa trên sân cỏ, vui đùa dưới bóng tre làng vào những ngày nắng nóng. Có những lúc hiếu kỳ ta rủ nhau chui rúc vào cột rơm của nhà hàng xóm, trèo lên chuồng bò của nhà nọ để chơi trốn tìm. Lúc đó ta luôn có những người bạn cùng lớn với tuổi thơ, sau này lớn lên mỗi người một phương, mỗi người một con đường và rồi sẽ còn sót lại bao nhiêu người bạn tuổi thơ đó để trở thành tri kỷ trên đường đời này. Bạn, lúc nhỏ ta chỉ cho nhau những trò chơi, chia sẻ cho nhau từng cái kẹo, cùng ăn chung một que kem nhưng đến khi lớn lên một chút, khi đã biết suy nghĩ ta cùng chia sẻ cho nhau những khó khăn trong cuộc sống. Tau yêu đứa nớ mà hắn không để ý đến tau, tau không thích con nớ mà hắn lại thích tau, tau bị bồ đá mi à. Và còn bao nhiêu điều khác bạn và ta cùng tâm tư kể chuyện trong đêm khuya với nhau nữa.
Từ những nỗi buồn vui trong đời, ta đến với nhau và rồi trở thành tri kỷ nhưng khi đã trở thành tri kỷ rồi, mà không có chén rượu, chén bia với nhau thật là nhạt nhẽo. Dù là những người không biết uống rượu, bia hay là những người biết uống chắc đã từng nghe câu “nam vô tửu như kỳ vô phong”. Có nghĩa là đàn ông mà không biết nhậu thì như lá cờ đứng giữa trời không có gió, luôn ủ rủ không vui tươi với đời được. Tuy nhiên, để trở thành những người bạn nhậu thực thụ với nhau không đơn giản khi thấy người ta đang nhậu ở bàn bên cạnh ta lại chúc một ly bia rồi cùng nhau hô hào, một hai ba zô, hai ba zô, ba hai uống, uống là phải uống cho hết không uống hết tau khinh. Trở thành “bạn nhậu” không phải như thế, mà để trở thành “bạn nhậu” với nhau để cùng ngồi với nhau từ ngày cho đến đêm, từ đêm cho tới sáng, phải là những người hiểu nhau, hay được gọi là tri kỷ của nhau.
Đến với nhau để trở thành những tri kỷ rồi trở thành những người “bạn nhậu”, cũng có thể là những người bạn ở với ta từ nhỏ đến khi trưởng thành, cũng có thể là những người bạn, nhờ một mối tương quan nào đó bên ngoài xã hội mà trời se duyên cho ta và họ được gặp nhau. Khi đã là “bạn nhậu” với nhau, khi đã cùng ngồi chung bàn với nhau để rồi cùng nói chuyện với nhau về mọi ngóc ngách của cuộc đời, lúc đó giữa hai người sẽ không tồn tại những giận hờn vụt vặt, những ít kỷ đan xen. Dù có khi có chút men vào trong người, lời nói của ta có thể khó nghe một chút, lời nói đó đôi khi có chút “khích tướng” nhưng đối với nhau đó chỉ là những lời thoáng qua để rồi vẫn cùng nhau cười, ôm nhau một cái, rồi sau đó “mi phải uống cho hết ly, hay mi phải tự phạt một lon”. Rượu bia là quà tặng mà Tạo Hóa ban cho con người để người ta có thể thưởng thức sự say mê đó một cách kỳ diệu.
Có câu rằng “người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh” nhưng còn sống bởi các giá trị tinh thần khác nữa. Nếu mỗi ngày sống của ta cơm ba bữa, áo quần mang cả ngày, giai điệu đó cứ lặp đi lặp lại mãi suốt cuộc đời thì đời tẻ nhạt biết bao nhiêu. Vì thế những thứ “men” là điều tốt để kết nối với nhau để tạo nên những giá trị tinh thần, qua đó tình bạn được kết nối. Tuy nhiên, phải biết dừng đúng lúc, phải biết mình, và phải biết đủ, để những thứ men đó không trở thành những điều xấu xa. Rượu bia cũng đã gây nên bao nhiêu tác hại đau thương cho con người, gia đình ly tan, con cái tha phương. Trên mặt báo mỗi ngày không thiếu những tin tức vì chút men trong người mà giết nhau, coi thường nhân phẩm của nhau. Có thể nói rằng, điều gì tồn tại trong thế giới vật chất này cũng có hai mặt của nó. Vì thế nhậu, phải nhậu đúng cách, biết thưởng thức, biết dùng nó để kết nối để các mối tương quan được gắn chặt. Đừng uống rượu, bia để cho no, cho oai và để khẳng định rằng ta vô địch thiên hạ trong chốn “men trường” này.
Là “bạn nhậu” thì luôn luôn biết kết nối với trời và với nhau. Để từ đó ta không quá lạm dụng men rượu nhưng dùng nó để đến và hiểu nhau. Trong thế giới mênh mông này có biết bao nhiêu điều kỳ vĩ mà Tạo Hóa ban tặng cho con người, chút rượu, chút bia tưởng chừng là kẻ thù nhưng nếu ta biết tận hưởng thì đó quả là một điều tuyệt vời. Nhưng ta cũng đừng quá chìm trong sự lâng lâng của nó mà nghĩ rằng nó vô hại. Người ta thường nói rằng, cái gì quá cũng không tốt, vì thế biết đủ mới là sự thông tuệ.
(By: Hope, ngày 13/04/2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét